Tình Xuân

Hoa vàng hé nhụy điểm nhành mai
Luống cải ven sông trải nắng dài
Én lượn ngang trời mây trắng ngỡ
Xuân tràn khắp nẻo nỗi buồn phai
Em tươi tắn nụ vườn duyên đón
Giấc nhẹ nhàng phiên lối mộng cài
Chữ nhớ lời thương tròn trĩnh gởi
Mười chờ chín đợi hỡi tình ai

An Lạc

Một Trời Luyến Lưu

Đã thấy xuân về ửng cánh mai
Đêm đang ngắn lại nối ngày dài
Vườn xanh lá thắm mầm non trổ
Chiều tím mây vàng giọt nắng phai
Một buổi kề vai ly rượu chạm
Mười năm xa cách nỗi thương cài
Bao nhiêu kỷ niệm đan cành nhớ
Có đợi hay là vuột mất ai

Yên Hà

Tình Nhen

Lâu rồi cứ nghĩ tháng ngày ta
Đã hắt hiu theo giọt nắng tà
Vẫn lạc trăm chiều khung cửa khép
Đâu ngờ một sớm bước người qua
Tình nhen lá cỏ dường tươi thắm
Mộng kết trời mây quá điệu đà
Xích lại gần anh cô bé hỡi
Cho dòng tóc mượt ngọt ngào sa

An Lạc

Tình Ngỡ

Bấy nẻo thu tàn lạc lõng ta
Loanh quanh phố nhỏ những chiều tà
Thềm hoang gió thốc bàn tay đợi
Gác lửng rêu tràn giọt nắng qua
Cứ tưởng nghìn năm cơn mộng sẽ
Nào mong một buổi lối duyên đà
Âm dương mấy kiếp tình yêu hỡi
Cút bắt mà rồi bỗng chốc sa

Yên Hà

Tình Ngỡ

Ôm vào thật chặt hỡi người ta
Phố nhỏ loanh quanh buổi xế tà
Gió lạnh trêu ngươi chờ ngực siết
Vai mềm xoắn xuýt sợ ngày qua
Vừa câu chuyện kể nghe gần gũi
Mới ngụm trà nâng thấy đậm đà
Có phải yêu nhau từ kiếp trước
Nên vòng luyến ái nhẹ nhàng sa

An Lạc

Tình Nhớ

Im lìm gác nhỏ một mình ta
Bởi mộng ước xanh đã bỏ tà
Cây vẩn vơ buồn chờ nắng tới
Mây hờ hững dạo đợi mùa qua
Nhiều lần lỡ hẹn bàn tay hẫng
Lắm buổi hoài mong ánh mắt đà...
Lạc lõng bờ vui mà thảng thốt
Khi nào tình nhớ dịu dàng sa

Yên Hà

Nhớ Bạn

Gió lạnh nơi này nhớ bạn ta
Về đâu hỡi giọt nắng dương tà
Nghe nhiều quạnh quẽ khi đêm xuống
Thấy lắm ưu phiền mỗi buổi qua
Dõi cảnh tàn canh thương vấn vít
Nhìn trăng đổ bóng tiếc la đà
Vườn xưa chẳng rủ mà chân ghé
Để những bùi ngùi quấn quýt sa

Yên Hà

Tình Nhớ

Lối cũ âm thầm một bóng ta
Từ đêm lụa trắng khép đôi tà
Thương dòng mực tím bâng khuâng gởi
Tiếc ngõ mây hồng lặng lẽ qua
Hẹn nhỡ bờ môi càng thấm chuyện
Chiều buông chén rượu bỗng say đà
Người ơi có hiểu khi tình nhớ
Lệ ngỡ khô cằn thắm thiết sa

An Lạc

Nói Sao Cùng

Rồi ta cũng được phút tao phùng
Ấp ủ bao ngày khấn nguyện chung
Quán nhỏ vai kề câu chuyện rỗi
Đường khuya lối tựa ánh trăng chùng
Xa xôi mắt dõi hờn vương vấn
Gần gũi môi cười trả nhớ nhung
Cạn chén quỳnh tương cô bé hỡi
Mai kia giã biệt nói sao cùng

An Lạc

Mây Gió Khẽ

Theo người lạc giữa phố tình nhân
Có kẻ hồn nhiên dạo gót trần
Tóc mượt thơm làn mây gió khẽ
Môi hồng ấm nụ sớm chiều thân
Dòng Hương bến đổ càng lưu luyến
Cửa Bắc chân qua bớt ngại ngần
Nguyệt Lão xe tơ từ thuở ấy
Theo người lạc giữa phố tình nhân

An Lạc

An Lạc

Bút lực: 22.3

Trang 1/10